xương rồng nhỏ của lục tiểu xuyên

Sở Sở nhìn thông thoáng qua loa chúng ta đại biểu số học tập đang được trọn vẹn đắm chìm vô bài xích giải, sau cùng vẫn gật đầu.

"Phiền cậu, Lục."

Bạn đang xem: xương rồng nhỏ của lục tiểu xuyên

Lục Xuyên mỉm cười mỉm cười, lôi ra bài xích đua số học tập kể từ vô ngăn bàn lộn xộn, bài xích đua của anh ấy là 1 trang giấy má nhăn nhúm, bên trên mặt phẳng giấy má trọn vẹn rỗng trống rỗng, một bài xích cũng ko thực hiện.

Anh tiện tay nhặt lấy cây cây viết bên trên bàn của Trình Vũ Trạch, viết lách test một công thức, tiếp sau đó ngấc đầu quan sát về phía Sở Sở, sờ lên trong cổ họng của tớ, tiếng nói khàn khàn: "Cổ họng bị khàn, cậu xích lại mới gần đây một ít."

Sở Sở nghe vậy, thông thoáng cúi người, xích lại ngay sát Lục Xuyên.

Trình Vũ Trạch trợn White đôi mắt, nhấp lên xuống đầu, trong tâm thì thầm suy nghĩ cô nàng nhỏ này người tao phát biểu dòng sản phẩm gì rồi cũng tin tưởng, đơn giản thiếu thốn chút lanh lợi, tuy nhiên cứ thế mãi, ko cần có khả năng sẽ bị thương hiệu Lục cao bồi chèn lấn sít sao ư.

Sở Sở cúi người, những sợi tóc đen thui nhiều năm quyến rũ và mềm mại tương tự như thác nước, rơi xuống trước mặt mũi Lục Xuyên. Dầu gội đầu mùi hương chanh thơm sực ngát xông vô mũi anh, mặt mũi anh ko thất sắc hít vô vài ba khá.

Sở Sở giành giật thủ vén lại tóc rời khỏi sau tai.

Lục Xuyên hít sâu sắc một khá, ổn định quyết định lại ý thức thay cho cây viết viết lách trình tự động lên giấy má, kiên trì giảng bài xích mang lại Sở Sở, tận mức độ viết lách rời khỏi từng bước từng bước một.

Sở Sở nhìn chữ viết lách uy lực của Lục Xuyên, ánh nhìn thuận theo dõi nhìn những ngón tay thon nhiều năm nằm trong khớp xương rõ rệt của anh ấy, lại phía đôi mắt lên, là khuôn mặt mũi rõ rệt của anh ấy, lông nheo khá vểnh, cùng theo với nốt con ruồi nhạt nhẽo như ẩn như hiện nay bên dưới mí đôi mắt.

"Con thỏ rộng lớn." Anh đùng một cái gọi cô.

Tim Sở Sở nhảy thịch một cái: "A?"

"Nếu cậu cảm nhận thấy đem hào hứng với tôi, tất cả chúng ta ko lo ngại hoàn toàn có thể trao thay đổi cách thức." Anh vân vê bao nhiêu chữ sau cùng, phát biểu một câu tràn ý vị sâu sắc xa: "Xâm nhập, chia sẻ."

Tống Cảnh ngồi sản phẩm trước đang được hấp thụ nước, nghe Lục Xuyên phát biểu, nước vô mồm mạnh mẽ phun ra phía bên ngoài, bị nghẹn cho tới nỗi ho khan kịch liệt.

Lục cao bồi còn mong muốn nằm trong phụ nữ người tao "xâm nhập, trao đổi" ra làm sao vậy!

"Hả...không..." mặt mũi Sở Sở ngay thức thì đỏ ửng lên, Nhanh đem ánh nhìn nhìn xuống đề bài xích, không đủ can đảm nhìn loàn nơi nào không giống.

Lục Xuyên kiên trì đem đề bài xích giảng lại rất đầy đủ một đợt tiếp nhữa.

Nhưng tuy nhiên lông mày Sở Sở cứ liên tiếp nhướng lên, nghe đem chút hiểm nguy trở ngại.

"Không hiểu?"

Lục Xuyên nhường nhịn như nhìn rời khỏi sự lúng túng của Sở Sở.

"Không hiểu địa điểm nào?"

"Toàn cỗ đều thiếu hiểu biết nhiều."

Lục Xuyên đặt điều cây viết xuống, thở rời khỏi một khá nhiều năm.

Sở Sở đem chút áy náy nhìn anh, cảnh giác nói: "Thực van nài lỗi, bản thân học tập toán...ko chất lượng tốt lắm."

"Không cần là ko chất lượng tốt lắm, cần là..." Lục Xuyên tâm sự từng chữ một: "Vô nằm trong lỗi bét."

"A."

Lục Xuyên nhìn đồng hồ thời trang treo tay một ít, phát biểu ra::Trước tiên cậu đem đáp án của tôi chép lại một trong những phần rồi thay cho cho tới nộp mang lại thầy giáo cút."

"A?"

"A dòng sản phẩm gì?" ngữ điệu Lục Xuyên ko được chấp nhận phản kháng, "Tối ni tan học tập hoàn thành, tôi tiếp tục giảng lại bài xích này một đợt tiếp nhữa mang lại cậu."

"À!" Sở Sở gật gật đầu, thay cho lấy bạn dạng giấy má nháp,, cúi đầu lấy toàn cỗ trình tự động bài xích giải của Lục Xuyên chép xuống.

Một tay Lục Xuyên đặt tại bên trên bàn, ngón tay thon nhiều năm câu được câu ko dịch rời đầu cây viết.

Sở Sở chép phương trình rất là chuyên nghiệp chú.

Cô mang 1 cái kính cận black color, khi viết lách bài xích, khuôn mặt mũi dựa ngay sát sát trang giấy má, những sợi tóc đen thui nhu hòa rơi bên trên bàn học tập của Lục Xuyên.

Chiếc cây viết vô tay "lạch cạch" một giờ, kể từ bên trên ngón tay Lục Xuyên rớt xuống bàn.

Năm giây tiếp sau đó, Lục Xuyên nhặt một sợi tóc nhỏ của cô ý lên xoa xoa, đặt tại trong tâm bàn tay, đem đùa tiếp.

Sở Sở trọn vẹn không tồn tại phát hiện rời khỏi.

Khóe đôi mắt anh câu dẫn, dư quang đãng liếc về phía Trình Vũ Trạch, cậu tao coi thường bỉ nhìn chằm chằm anh, người sử dụng khẩu hình mồm phát biểu với anh: "Bỉ ổi."

Lục Xuyên một ít cũng ko thèm nhằm ý, mỉm cười nhẹ nhõm, ngón trỏ và ngón dòng sản phẩm vuốt ve sầu sợi tóc quyến rũ và mềm mại của Sở Sở.

"Tốt rồi!"Sở Sở chép bài xích hoàn thành thì đứng nhảy dậy, sợi tóc Từ đó bay thoát ra khỏi bàn tay anh, tương tự như trước đó chưa từng đánh dấu vết tích này.

Tâm Lục Xuyên đùng một cái đem chút ngứa ngáy khó chịu.

...

Sở Sở không yên tâm thay cho đáp án tuy nhiên Lục Xuyên tiếp tục giải cút nộp mang lại cô, may tuy nhiên thầy giáo cũng không hề thực hiện khó khăn gì cô nữa, dặn dò dò la vài ba câu lên lớp nên lắng tai nghe giảng, rồi bảo cô trở lại chống học tập.

Sở Sở cút thoát ra khỏi văn chống, nhìn gò công thức lít nhít bên trên bài xích đua, lại suy nghĩ cho tới vừa phải nãy, anh vụng về trộm chọc đùa tóc của cô ý.

Còn tưởng rằng cô ko biết sao?

Sở Sở fake cỗ bất động đậy thanh sắc, thiệt rời khỏi tim như mong muốn nhảy ngoài lồng ngực rồi.

Cô sờ mặt mũi bản thân, khá rét.

Cô lấy điện thoại cảm ứng địa hình rời khỏi, banh Microblogging, lựa chọn một chiếc icon [con thỏ], nhấn đăng.

Một bản thân một người, xoay đầu đương đầu với vách tường mỉm cười trộm.

Khanh khách hàng mỉm cười hoàn thành, cô vừa phải cù người lại, ngay lập tức nghênh tiếp hai con mắt sâu sắc đen thui thâm nám thúy của Lục Xuyên, anh cúi người nhìn cô, vô ánh nhìn đem theo dõi một tia lần tòi phân tích.

"Làm gì thế?"

"Á!"

Không kịp sẵn sàng, Sở Sở bị hù dọa nạt mà đến mức chân nhũn rời khỏi, nâng tường, mặt mũi trướng đỏ ửng như mong muốn nổ tung: "Cậu làm những gì...?"

"Tôi cho tới nhìn một ít, cậu đem bị mắng không?"

"Không đem...ko đem." Sở Sở nâng tường dịch rời chân, chạy như trốn về chống học tập.

...

Lúc tan học tập, Kiều Sâm đem theo dõi cặp của tớ, cà lơ phân phất thoát ra khỏi chống học tập, vừa phải cho tới hiên chạy ngay lập tức nghe thấy vài ba phái nữ sinh bàn luận xôn xao: "Kiều Sở bại liệt, là em gái của Kiều Sâm sao?"

Xem thêm: Hướng dẫn đăng ký tài khoản và nạp tiền tại IWin Club

"Đúng vậy tuy nhiên, toàn bộ quý khách đều phát biểu như vậy."

"Có em gái bị dịch tự động bế mà còn phải Lúc dễ dàng cho tới như thế, cậu tao đem còn nhân tính không?"

Tay Kiều Sâm tóm chặt trở nên trái ngược đấm, những phái nữ sinh bắt gặp Kiều Sâm di chuyển, tất tả vàng yên tĩnh mồm, từng người tản rời khỏi.

Sở Sở vừa phải mới mẻ đem cặp lên sẵn sàng thoát ra khỏi chống học tập, bắt gặp Kiều Sâm nổi nóng đùng đùng trở về phía cô.

Sở Sở vô thức lùi về sau đó 1 bước, Kiều Sâm thẳng lưu giữ lấy cổ tay thon nhiều năm của cô ý, đem cô mang ra ngoài chống học tập.

"Cậu buông rời khỏi." Sở Sở giãy giụa giụa, Kiều Sâm càng gắt gao thay cho lấy cánh tay cô, vừa phải lôi vừa phải kéo cô thoát ra khỏi chống, kéo xuống bậc thang, tiếp cận dòng sản phẩm rừng hoa nhỏ rỗng vắng ngắt.

...

Bọn Lục Xuyên và Trình Vũ Trạch đang được ở địa thế căn cứ kín đáo của bọn họ-đỉnh lầu dạy dỗ học tập bên trên sảnh thượng, câu được câu ko hút thuốc lá.

"Không suy nghĩ cho tới học viên trả ngôi trường bại liệt tiếp tục cứng cáp rồi, về sau tất cả chúng ta cũng không cần thiết phải hồi hộp ko mua sắm được dung dịch lá!" Trình Vũ Trạch phát biểu.

"Nghĩ gì bại liệt." Lục Xuyên mắng, "Cậu sai cô ấy test coi."

"Bảo vệ như thế!" Trình Vũ Trạch mỉm cười sâu sắc xa: "Có cần đem ý tứ với những người tao rồi không?"

Một phái nữ sinh đem quần domain authority ngắn ngủn và đai treo, đầu tóc nhuộm color sương tiếp cận, chất vấn bọn họ: "Xuyên ca đem ý tứ với ai thế?"

Cô ấy học tập lớp phụ thân, thương hiệu Lê Dạ, kể từ nhỏ tiếp tục đùa cùng theo với đám người Lục Xuyên.

"Đó là 1 cô em gái nhỏ, vượt lên trên khứ đem thân quen biết." Lục Xuyên thắp điếu dung dịch, mỉm cười nói: "Vô nằm trong ngốc,lại rất đơn giản bị tóm gọn nạt, thiệt thiếu hiểu biết nhiều bao nhiêu năm vừa qua sinh sống sót như vậy nào?"

Trình Vũ Trạch nói: " "Em gái nhỏ" người tao tiếp tục cứng cáp."

"Tiểu tỷ tỷ được ko." Lục Xuyên thay đổi giọng, nhìn rời khỏi tâm lý có vẻ như ko tệ.

(*) quý khách suy nghĩ nên nhằm tè tỷ tỷ hoặc chị gái nhỏ.

Đúng thời điểm hiện nay, Tống Cảnh đứng cạnh sản phẩm rào, hô rộng lớn một tiếng: "Xuyên ca, thương hiệu bọn họ Kiều lại sinh sự."

Lục Xuyên nhì phụ thân bước chạy qua loa, thò Output đầu ra nhìn xuống lầu, chỉ thấy Kiều Sâm dắt lấy Sở Sở, trở về phía rừng hoa nhỏ.

Sở Sở thật lực giãy giụa giụa, ăn mặc quần áo kéo cho tới nút bị thay đổi hình, động tác của Kiều Sâm cực kỳ thô bạo, kéo cô trở về phía hoa viên.

Có rất nhiều bạn làm việc tiếp tục xua cho tới, tuy nhiên bọn họ không đủ can đảm ngăn ngừa Kiều Sâm, chỉ hoàn toàn có thể đứng nhìn kể từ xa thẳm. Lục Xuyên đem tàn dung dịch quăng kể từ bên trên sảnh thượng xuống, xoay người phía bậc thang chạy cút.

...

"Kiều, chớ...như vậy." Sở Sở không thích cậu dắt bản thân kéo cút như thế, khiến cho cho chính mình học tập toàn trừơng giễu, cô cũng chính là người dân có thể diện tuy nhiên.

Kiều Sâm lại ko thèm nhằm ý cho tới cô, nổi nóng kéo cô trở về phía hoa viên, một tay tóm chặt phần cổ áo cô, kéo cô lại, hung tợn trừng đôi mắt nhìn cô: "Có cần cô là kẻ tung tin tưởng vọng gác mọi chỗ, phát biểu cô là em gái tôi, là phụ nữ tiêng của phụ thân tôi, phát biểu tôi bắt nạt cô, không tồn tại tính người hay là không hả?"

Sở Sở trợn to lớn nhì đôi mắt, hốt hoảng nhấp lên xuống đầu: " Không đem..."

Cô sao hoàn toàn có thể đem những chuyện này cút phát biểu lộn xộn được.

"Cô ko phát biểu, bao nhiêu người bại liệt làm thế nào hiểu rằng." Kiều Sâm lúc này tương tự như một con cái báo giận dỗi dữ: "Kiều Sở, cô xuất hiện mũi ko hả."

"Mình thiệt...ko thực hiện." Sở Sở trợn to lớn nhì đôi mắt, liên tiếp nhấp lên xuống đầu, công cụ lặp lại: "Mình ko làm!"

"Nếu bọn nó sẽ bị phát biểu tôi bắt nạt cô, chất lượng tốt lắm! Hôm ni lão tử tiếp tục mang lại cô thấy, đồ vật gi gọi là bắt nạt." Kiều Sâm phát biểu hoàn thành, giơ trái ngược đấm lên thiên về phía mặt mũi Sở Sở đập lên, Sở Sở khẩn trương phủ đầu nhắm chặt đôi mắt.

Đúng thời điểm hiện nay, một trái ngược bóng rổ xoáy dông uy lực cất cánh cho tới, tiến công ngay lập tức vô dòng sản phẩm ót của Kiều Sâm.

Một giờ vang trầm đục.

Kiều Sâm bị nện vô đầu mà đến mức mong muốn lảo hòn đảo, té nhào về phía đằng trước, thấp giọng "Gào" một giờ, xoay đầu chửi ầm lên: "Ai con cái u ngươi không tồn tại đôi mắt vậy hả!"

Trên đàng đá cuội đem vài ba người phái nam đem phái nữ đem tiếp cận, tuy nhiên đứng đầu, là Lục Xuyên.

Một tay anh cất giấu vào trong túi, nhướn ngươi, liếc xéo cậu, mỉm cười giá buốt nói: "Tay thông thường ngày láng."

"Tao xxx mày!" Kiều Sâm buông tay Sở Sở rời khỏi, chạy cho tới nhặt trái ngược bóng rổ lên thiên về phía Lục Xuyên đập cho tới, lại bị Lục Xuyên xoạc tay tiếp được, quăng qua loa lân cận, Trình Vũ Trạch vô nằm trong hợp tác ăn ý chụp lấy.

Lục Xuyên nhìn qua loa Sở Sở chật vật lân cận, nụ mỉm cười bên trên đôi mắt giá buốt dần dần cút, nhìn Sở Sở vẫy vẫy tay: "Con thỏ, lại phía trên."

Sở Sở tất tả vàng lảo hòn đảo từng bước chạy về phía Lục Xuyên, Lục Xuyên ôm cô về hâu phương sườn lưng bản thân, ngấc đầu, giá buốt lùng quan sát về phía Kiều Sâm.

"Thời điểm lớp mươi mới mẻ vô ngôi trường này, tao đem từng phát biểu qua loa hay là không, ở lớp bản thân, phái nam sinh ko được bắt nạt phái nữ sinh, hả?"

Kiều Sâm hung hăng nhìn chằm chằm anh: "Đây là quy quyết định định của Lục Xuyên ngươi, tao trước đó chưa từng phát biểu tiếp tục vâng lệnh."

"Không tuân thủ?" Lục Xuyên mỉm cười giá buốt một giờ, thong dong chậm rì rì rãi nói: "Kiều Sâm, ngươi suy nghĩ kĩ rồi?"

Uy hiếp của anh ấy, vô nằm trong đem lực.

Bạn học tập vây coi đều thay cho Kiều Sâm tuy nhiên toát các giọt mồ hôi hột.

Tính tình của Lục Xuyên ko khá lắm, ko cần khi này cũng có thể có quá kiên trì, trêu tức anh, kết quả vô nằm trong nguy hiểm.

Kiều Sâm do dự bao nhiêu giây, không đủ can đảm thủ thỉ tự động lần đàng bị tiêu diệt.

Cậu cắm răng, trừng đôi mắt nhìn Lục Xuyên, rồi chỉ vô Sở Sở hâu phương, điên loạn hét to: "Đây là chuyện của tao! Chuyện vô ngôi nhà tao, con cái u nó ngươi quản lí thực hiện gì!"

Lục Xuyên khẽ quay đầu sang một bên, dư quang đãng liếc về phía Sở Sở một chiếc, thư thả nhạt nhẽo kiên quyết định phát biểu bao nhiêu chữ: "Bởi vì thế lão tử, mong muốn quản lí."

Muốn quản lí.

"Mày quản lí được sao!" Kiều Sâm cắm răng nghiến lợi nhìn anh chằm chằm: "Lục Xuyên, ngươi chớ ỷ lại vô quyền thế vô ngôi nhà bản thân, tuy nhiên con cái u nó hoàn toàn có thể thực hiện đại ca Nhất Trung, bao nhiêu bạn bè của ngươi, mới mẻ hoàn toàn có thể nghe điều ngươi phát biểu như thế?"

"Này! Họ Kiều!" Trình Vũ Trạch ko nhịn được đứng rời khỏi nói: "Lời phát biểu này, ngươi chớ vượt lên trên coi thông thường người không giống."

"Đúng vậy, Kiều Sâm, tao thấy chủ yếu ngươi mới mẻ là kẻ nhờ vào vô ngôi nhà đem một ít chi phí, ở vô lớp hô mưa gọi dông tùy tiện bắt nạt người không giống."

Lục Xuyên xoay đầu nhìn bọn họ một chiếc, cả đám ngay thức thì ngậm mồm, ko phát biểu tăng gì nữa.

"Kiều Sâm, nếu như dường như không phục, vậy tất cả chúng ta cứ theo dõi quy quyết định cũ tuy nhiên xử lý," Lục Xuyên giương cao cằm, quan sát về phía Kiều Sâm: "Một chọi một, đấu solo."

"Tới thì cho tới."Kiều Sâm đồng ý ngay lập tức ngay thức thì, "Ông đó cũng ko sợ hãi ngươi."

Xem thêm: Giải Mã Giấc Mơ Người Yêu Cũ Có Người Yêu Mới Cùng MB66

"Thời lừa lọc, vị trí, tao tiếp tục gửi vào điện thoại cảm ứng mang lại ngươi," Lục Xuyên kế tiếp nói: "Mày thắng, đại ca Nhất Trung, mang lại ngươi thực hiện, nếu như ngươi bại..."

Lục Xuyên xoay đầu nhìn Sở Sở một chiếc, điềm đạm nhấn mạnh vấn đề phát biểu.

"Ở trước đôi mắt toàn cỗ bạn làm việc, phát biểu van nài lỗi với cô ấy, về sau cũng ko được phép tắc thực hiện sự với cô ấy nữa."