tường vi ngược lối

Cách ngày đua ĐH càng ngay sát, thường ngày của học viên lớp chục nhì gần như là đều là tự động học tập, Lộ Tri Nghi ở lớp quốc tế cũng ko cần nước ngoài lệ, từng buổi sớm tuy nhiên cô đang được quét dọn tinh khiết sáu tờ đề đua.

Nhưng chỉ việc ko thực hiện, nhập đầu cô sẽ không còn thể kiểm soát tuy nhiên suy nghĩ cho tới những hình hình ảnh ở cổng ngôi trường nằm trong Trình Tố khi sáng sủa, suy nghĩ ngợi, khóe môi lại nở một nụ mỉm cười ngầm hiểu.

Bạn đang xem: tường vi ngược lối

Đại nhằm là vì thế quá chú ý đắm ngập trong trái đất nhỏ của tôi, thân ái trưa Lúc kể từ ngôi nhà ăn rời khỏi, điện thoại cảm ứng của Dư Đồng vang lên một khi lâu Lộ Tri Nghi mới mẻ nhận.

“Làm gì mặc cả buổi mới mẻ nhận thế?” Điện thoại liên kết đoạn Dư Đồng chất vấn.

Đương nhiên Lộ Tri Nghi ko thể rằng mang đến cô ấy biết bản thân đang được suy nghĩ cho tới Trình Tố, cô ngượng ngùng nhấp môi: “… Không làm cái gi cả.”
Tuy rằng cơ hội một chiếc điện thoại cảm ứng, Dư Đồng lại như đang được cảm biến được điều gì bại, “Giọng điệu này của cậu, đem chút ko trúng nhé.”
Lộ Tri Nghi: “Hả?”
“Cười cho tới là ngượng ngùng vì vậy, cứ như thiếu hụt phái đẹp hoài xuân, má, đem cần cậu đang yêu nhau không?”
“…” Lộ Tri Nghi tức khắc chột dạ tuy nhiên sờ mặt mày, “Không đem tuy nhiên, sao hoàn toàn có thể.”
Dư Đồng phụt mỉm cười, “Chọc cậu nghịch tặc thôi, ha ha ha ha.”
Lộ Tri Nghi: “…”
“Ngày bại tớ cho tới dò la cậu đi dạo được ko, loại bảy bọn chúng tớ được nghỉ ngơi.”
“Nhưng tớ cần tự động học tập đoạn mới mẻ đem thời hạn.” Lộ Tri Nghi tâm lý, “Nếu ko cậu qua quýt ngóng tớ tan học tập, tại phần tớ một đêm?”
“Được bại, tớ lưu giữ cậu quá, khi này lại gặp gỡ.”
“Ừ, được.”
Cúp điện thoại cảm ứng, Lộ Tri Nghi ngước đầu nhìn khung trời xanh lơ thẳm, bỗng nhiên cảm nhận thấy...!
Cuộc sinh sống tuồng như ko keo dán kiệt với cô vì vậy.

Ví dụ như 1 ngày thông thường không tồn tại gì quá lạ như thời điểm hôm nay, thế tuy nhiên cô cũng đem theo khá nhiều mong đợi vì vậy.

Mong ngóng vào cuối tuần gặp gỡ Dư Đồng.

Mong chờ… tối ni Trình Tố cho tới đón cô tan học tập.

Mang bám theo tâm lý mong chờ, thời hạn cũng trôi qua quýt nhanh gọn lẹ, tiết học tập giờ chiều vụt qua quýt, tiết tự động học tập tối lặng yên của thời điểm hôm nay cũng như một giở thịnh yến yên ổn tĩnh, Lộ Tri Nghi là người chủ sở hữu độc nhất của bữa thịnh yến này.

Một tối yên ổn bình trước lúc tách cút của bảy năm trước đó, Lộ Hoằng từng rằng với Lộ Tri Nghi: “Ngày mai phụ vương tiếp tục cút đón con cái.”
Nhưng tiếp sau đó Lộ Tri Nghi đợi nhập Sảnh ga rất mất thời gian, phụ vương ko xuất hiện tại.

Bảy năm tiếp theo trước lúc bị xua về nhập yên ổn bình, u cũng rằng một câu nằm trong dạng như vậy: “Sau Lúc về u tiếp tục liên hệ thông thường xuyên với con cái.”
Nhưng trừ bao nhiêu cuộc điện thoại cảm ứng và lời nhắn tự động cô contact, sự dữ thế chủ động của bà rất ít cho tới nỗi hoàn toàn có thể kiểm đếm bên trên đầu ngón tay.

Những lời hứa hẹn hứa hẹn từng rằng với Lộ Tri Nghi đều thứu tự bị những tiếng giả dối lật tẩy.

Những loại Lộ Tri Nghi khát vọng, đang dần không ngừng nghỉ thất lạc cút.

Mà thời điểm hôm nay, cô lại cần đợi một thành phẩm nữa.

Chín giờ, giờ đồng hồ chuông vang lên, tâm lý của Lộ Tri Nghi bám theo này mà xúc động, cô chạy như cất cánh về phía cổng ngôi trường.

Cô sử dụng vận tốc sớm nhất có thể chạy cho tới cổng ngôi trường, cánh cổng rộng lớn vì chưng Fe chậm rãi rãi được phanh đi ra, bên trên đàng rộng lớn đem xe hơi hỗ tương, cô rời khỏi ngoài, ngược tim đang được thấp thỏm nhảy lên sau cùng đang được hoàn toàn có thể áp lực rơi xuống.

Trình Tố đứng ở vị trí bọn họ đang được hứa hẹn, bên dưới đèn đàng, bóng hình nữ tính bị lôi ra thiệt nhiều năm.

Anh ko hề thất ước.

Trong một khoảnh tương khắc bại, lòng Lộ Tri Nghi không hiểu biết nhiều sao lại tràn ngập cảm kích.

Cô cong môi mỉm cười, tín hiệu đèn xanh vừa phải sáng sủa đang được mỉm cười tuy nhiên chạy về phía anh.

Nhưng vừa phải mới mẻ chạy cho tới thân ái đàng, một luồng sáng sủa mạnh đột ngột quét dọn cho tới, đâm nhập đôi mắt Lộ Tri Nghi, bám theo bạn dạng năng cô sử dụng tay che lại, khi sau lại nghe thấy một giờ đồng hồ mô tơ mạnh mẽ và tự tin kể từ xa xôi đang được gào thét lao cho tới ngay sát, cô buông tay, trông thấy một con xe xe hơi black color đang được thất lạc kiểm soát tuy nhiên lao về phía bản thân, vận tốc rất nhanh.

Toàn cỗ quy trình chỉ xẩy ra nhập nhì tía giây, Lộ Tri Nghi còn ko phản xạ lại, xe hơi đang được chỉ với cơ hội cô không đến 10m.

Đầu óc cô trống trải trống rỗng, trước đôi mắt gần như là đã trở nên khả năng chiếu sáng Trắng mắt chói chứa đựng, ko trông thấy đồ vật gi, mặt mày tai là giờ đồng hồ lốp xe pháo cọ xát với mặt mày khu đất chói tai, trong khi trời khu đất tảo cuồng, một tiếng nói thân thuộc cất cánh đến từ điểm xa:
“Tri Nghi!”
Lộ Tri Nghi không xoay đầu nhìn lại, bạn dạng năng rời né đang được khiến cho cô Cấp Tốc lùi về sau lảo hòn đảo trượt xuống khu đất, lòng bàn tay cọ qua quýt mặt mày khu đất, truyền cho tới lần đau rát bỏng.

Nhưng con xe bại Lúc cho tới cạnh Lộ Tri Nghi lại ngoặt một chiếc thay đổi phía, ngông nghênh tách cút.

Phía đàng đối lập, Trình Tố gần như là chạy như cất cánh qua quýt, ngồi xổm xuống mệt mỏi đánh giá Lộ Tri Nghi: “Có bị chạm nhập không?”
Lộ Tri Nghi tưởng ngàng chững ở bại rất mất thời gian, mới mẻ quan sát về phía anh:
“Thầy vừa… gọi em là gì?”
Nhưng thời điểm này Trình Tố này còn tâm tình cút đáp lại bao nhiêu câu vì vậy của cô ấy.

Anh thấy lòng bàn tay của cô ấy bé xíu chảy ngày tiết, khoảnh tương khắc bại đôi mắt anh như bị kim đâm, tức khắc bế cô lên dời cho tới khu vực tin cậy ở ven đàng.

“Chân hoàn toàn có thể choạc được không? Cử động cánh tay một chút ít.” Trình Tố nhanh gọn lẹ đánh giá xấp xỉ Lộ Tri Nghi, e cô còn tồn tại chỗ bị thương này không giống.

Lúc này Lộ Tri Nghi còn ko trả hồn kể từ nhập nỗi e suýt chút nữa bị đâm trúng, người dân có chút lờ đờ, lần đau truyền cho tới, cô run rẩy run phanh lòng bàn tay, bên trên xuất hiện tại vài ba mồm chỗ bị thương bởi cọ xát với mặt mày khu đất.

“… Không sao ạ.” Lộ Tri Nghi suy nghĩ cho dù sao nhập ngôi nhà cũng còn tồn tại tủ dung dịch nhỏ, trở về sử dụng hễ trị khuẩn là được, e Trình Tố nơm nớp, thậm chí là cô còn mỉm cười một chiếc, “Cũng may đơn giản bị xây xát domain authority một chút ít.”
Nhưng Trình Tố ko hề cảm nhận thấy đó là “cũng may”.

Anh biết Lộ Tri Nghi đang được ráng rặn mỉm cười, gân xanh lơ khu vực thái dương nhảy lên thiệt mạnh, lửa tức giận thâm nhập ngẩm cũng kìm chế ko được tuy nhiên ham muốn bùng phát.

Không ham muốn giậm dọa cô nên Trình Tố vẫn sử dụng mức độ đè xúc cảm xuống, điềm đạm đem người về ngôi nhà.

Chân trước mới mẻ vừa phải đem Lộ Tri Nghi về, thậm chí là ko kịp ngóng xử lý chỗ bị thương canh ty cô, Trình Tố đang được gọi điện thoại cảm ứng mang đến Trì Duệ.

“Tra coi tối ni Chu Hoành cút đâu.”
Rất lâu rồi Trì Duệ ko nghe được giọng điệu khiếp người vì vậy của Trình Tố, anh tao cảm nhận thấy ko trúng, hỏi: “Đã xẩy ra chuyện gì?”
“Tra được thì rằng mang đến anh.” Trình Tố ko rằng nguyên vẹn nhân, thẳng cụp máy.

Chu Hoành đang được nổi tiếng nhập giới An Bình là mến cút vỏ hộp tối, thông thường Trì Duệ ham nghịch tặc, cũng nghịch tặc rất rất rộng lớn, gần như là đều sở hữu số điện thoại cảm ứng của những vũ ngôi trường, thông tin loại này vừa phải chất vấn là hoàn toàn có thể nghe ngóng được.

Mười phút sau, Trì Duệ gửi tin nhắn tới: [Người đang được ở Thượng Phẩm Thiên Lâu V1]
Lúc bại Trình Tố đang được tài xế, anh gọi lời nhắn đoạn rồi ném điện thoại cảm ứng thanh lịch một phía, thuận tay lấy đôi mắt kính xuống, dẫm thiệt mạnh lên chân ga tiếp cận địa điểm Trì Duệ gửi.

Thượng Phẩm Thiên Lâu là quán "xì gà" cá nhân thời thượng, bên cạnh đó kết phù hợp với trung tâm thưởng thức golf trên tầng tối đa, là điểm khá nhiều người quyền quý và cao sang mến cho tới.

Đêm ni Chu Hoành bao chống bên kia, nghe rằng là dẫn bám theo cô nữ giới tiên tiến nhất cho tới.

Dưới lầu Thượng Phẩm Thiên Lâu, Trình Tố thẳng đỗ xe pháo ở ven đàng, dập cửa ngõ lên lầu.

Lại gặp gỡ được Trì Duệ ở cầu thang máy.

Trì Duệ và Trình Tố phát triển bên cạnh nhau kể từ nhỏ, anh tao quá hiểu người đồng đội này, khi thực sự tức tức giận, sự tàn bạo nhập xương cốt gần như là không một ai hoàn toàn có thể dằn được.

Bao bao gồm cả anh tao.

Cho nên Trì Duệ biết chuyến này Trình Tố đang sẵn có xu thế chắc chắn cần thực hiện, anh tao cũng ko ngăn, chỉ hoàn toàn có thể bám theo nằm trong.

“Rốt cuộc là sao vậy?” Trước Lúc nhập cầu thang máy, Trì Duệ còn toan khuyên nhủ nhủ.

Dù sao Chu Hoành ko cần thương hiệu côn trang bị đầu đàng xó chợ gì, là một trong những công tử ngôi nhà phong lưu chi phí đem vị thế, bất luận là đem đang được lễ đầu năm gì thì cũng cần cẩn trọng đối đãi.

Nhưng căn bạn dạng Trình Tố không tồn tại ý ham muốn tạm dừng, anh thẳng nhập cầu thang máy, nhấn số tầng tối đa.

Trì Duệ thở nhiều năm, chỉ đành buộc lòng phát động cổ và gân cốt, “Nói trước rồi nhé, kiểm soát một chút ít, chớ thấy ngày tiết.”
Cửa cầu thang máy phanh, nhì người dò la đi ra được chống V1 rất rất thời gian nhanh.

V1 phía trên tầng trên cao phất của Thượng Phẩm Thiên Lâu, là chống bao độc quyền độc nhất, kề bên đó là Sảnh golf bên trên Sảnh thượng, hoàn toàn có thể gửi kể từ vui chơi giải trí nhập ngôi nhà đi ra ngoài cộng đồng bất kể khi này.

Hai người đáp ứng canh trước cửa ngõ còn còn chưa kịp phanh mồm, đã trở nên Trì Duệ đẩy qua quýt kề bên, “Tránh đi ra cút.”
Trì Duệ một chân đá văng cửa ngõ chống V1.

Một hương thơm hôi thối đậm quánh ko rằng nên tiếng rẽ trực tiếp nhập mặt mày.

Trong chống bao ánh đèn sáng lù mù, sương quáng gà sặc mũi, vài ba người đang được vây xung quanh một chiếc bàn nhằm tiến công bài bác.

Xem thêm: đỉnh cấp khí vận

Chu Hoành ngồi ở địa điểm ở chính giữa, kề bên đem nhì hot girl mạng phổ biến xinh rất đẹp ngồi nằm trong, đang được nũng nịu canh ty y châm một điếu xì gà.

Thấy đùng một phát đem người xông nhập, người kề bên Chu Hoành hoảng e, bám theo bạn dạng năng cất giấu cái gì bại xuống bên dưới bàn, lại mắng mỏ: “Các người là ai? Ai cho những người vào?”
Chu Hoành ngược lại ko chút hoang mang lo lắng, y xem sét Trình Tố, mỉm cười cợt, khung người ngả đi ra sau nhận lấy điếu xì gà nhập tay cô hot girl mạng tuy nhiên rít một ngụm, “Đây ko cần là anh Tố sao, sao vậy, cũng cho tới...”
Rầm một giờ đồng hồ.

Chu Hoành còn ko rằng đoạn, Trình Tố đang được ném cả loại bàn của y cút, bên trên là mạt chược, kéo hạn chế xì gà, bao nhiêu vật châm lửa linh tinh ranh đều rơi tràn khu đất.

Mấy người phụ phái đẹp cút nằm trong tức khắc e cho tới nấc thét chói tai.

“Tôi dò la Chu Hoành, không tồn tại chuyện của những cô, rời khỏi ngoài.”
Động tác này của Trình Tố rất rất đột ngột, giọng điệu anh rắn rỏi, toàn thân ái là cảm xúc áp bách, bao nhiêu người bám theo nghịch tặc nằm trong nhì mặt mày nhìn nhau, không đủ can đảm vạc đi ra giờ đồng hồ.

Nhưng loại người vừa phải mới mẻ rằng lại nhảy ra: “Mày ham muốn làm cái gi, đem tin cậy tao tức khắc báo công an không?”
Trình Tố thẳng ném điện thoại cảm ứng của tôi ra: “Báo cút.”
Anh thản nhiên nhìn qua quýt đám người, “Vừa vặn nhằm công an đem đám bọn mi về xét nghiệm thủy dịch nhé.”
Trình Tố vừa phải mới mẻ nhập chống bao đang được nghe được hương thơm cần thiết s4 nồng nực, kể từ lâu đang được biết Chu Hoành nghịch tặc rất rất điên, tuy nhiên ko ngờ lại điên cho tới nấc này.

Nhưng suy nghĩ lại, y dám nhằm cho những người không giống rất nhiều lần hù giậm dọa Lộ Tri Nghi, còn tồn tại đồ vật gi tuy nhiên ko thực hiện đi ra được.

Người vừa phải rồi còn tranh biện tức khắc không thể mạnh mẽ và tự tin, “Mày...”
Trình Tố đang được không thể kiên trì nữa: “Ba, hai…”
Không ngóng chữ “một” nhảy đi ra, những người dân còn sót lại nhập chống bao đều xấu xa hổ tuy nhiên chạy trối bị tiêu diệt.

Chỉ còn sót lại Chu Hành nằm trong cô nữ giới phổ biến bên trên mạng của y.

Mặc cho dù vậy, Chu Hoành vẫn rất rất điềm đạm nhìn qua quýt, y thực hiện như ko có gì cả tuy nhiên ngồi bên trên ghế, thậm chí là còn khiêu khích Trình Tố, “Anh Tố trông thấy khá tức tức giận nhỉ, chậc chậc, nhằm tôi đoán nguyên vẹn nhân xem…”
Tay Chu Hoành đút vào trong túi quần, mỉm cười mỉm cười, nhìn Trình Tố: “Có cần là cô nữ giới nhỏ của anh ấy bị hoảng e, anh xót?”
Ánh đôi mắt của Trì Duệ đứng mặt mày khẽ động đậy, tuồng như đang được hiểu đi ra gì bại, liếc về phía Trình Tố.

Trong lòng Trình Tố đang được vốn liếng đem lửa, nghe đoạn tiếng này càng khó khăn ghìm lại.

“Nói vậy, mi quá nhận là mi làm?”
Giọng điệu của anh ấy điềm đạm kỳ lạ thông thường, điềm đạm cho tới nỗi khiến cho Trí Duệ chính thức đem chút không yên tâm.

Chu Hoành tùy tiện đá đá bao nhiêu quân cờ mạt chược mặt mày chân, “Mày ham muốn nghịch tặc với tao, tao tiếp tục nghịch tặc với mi...”
Gã coi thường miệt nhướng mi, quan sát về phía Trình Tố: “Xem ai nghịch tặc rộng lớn ai.”
Đúng vậy, đối với con cái ngôi nhà nhiều nhiều chi phí như Chu Hành, Trình Tố thực sự ko nghịch tặc lại y.

Nhưng y lại quên thất lạc thực trạng tồn tại kể từ nhỏ cho tới rộng lớn của Trình Tố, đang được quên thất lạc quá khứ lăn lóc lê trườn lết nhập bóng tối của anh ấy, đang được quên thất lạc Lúc người vì vậy bị chọc nhập điểm chủ chốt, tiếp tục chỉ biết tiến công lại cho tới nằm trong, có không ít chi phí không dừng lại ở đó cũng ko kiểm soát được.

Mà điểm đó, cho tới tận Lúc Chu Hoành bị Trình Tố túm phần cổ áo trải qua Sảnh golf kề bên, y mới mẻ không thể tinh được vạc sinh ra rồi sinh đi ra sự e hãi.

Nửa khung người bị treo bên trên ko trung của Sảnh thượng, chỉ việc Trình Tố buông tay, Chu Hoành tiếp tục tức khắc rơi xuống kể từ điểm cơ hội mặt mày khu đất tía mươi tầng này, tan xương nhừ thịt.

“Mày chớ đem thực hiện bậy, mi, tao, u nó tao…” Chu Hoành đem bệnh dịch e chừng cao, chính thức rằng năng lộn xộn.

“Làm bậy?” Trình Tố bóp cổ y, tiếng nói bị nhúng ngập trong ý rét khiến cho người tao e hãi, “Nếu tao thực hiện bậy, mi còn hoàn toàn có thể đứng ở phía trên thì thầm với tao?”
Chu Hoành đang được sớm không thể cỗ dạng kiêu ngạo như vừa phải rồi, dò la tìm kiếm trang bị hoàn toàn có thể chống hứng bản thân mọi chỗ, “Buông tay! Mẹ nó thời gian nhanh buông tay!”
“Cảnh cáo mi.” Giọng Trình Tố nén thấp, lực tay khóa lại càng chặt hơn: “Gây phiền toái mang đến tao thì được, còn chạm nhập cô ấy nữa, mi chớ mong chờ sinh sống yên ổn.”
Chu Hoành căm tức giận kêu ko ngừng: “Mày điên rồi à! Mày u nó thực hiện thiệt à?!”
Hiển nhiên Trình Tố ko ưng ý với câu vấn đáp này của y, lại kéo người ra bên ngoài tăng một chút ít, cảm xúc ko trọng tải mạnh mẽ và tự tin kéo cho tới, bão táp gần như là ham muốn xé rách nát màng tai, Chu Hoành bị giậm dọa cho tới lạc giọng: “Được được được, ko chạm nhập cô ta! Không chạm vào!”
Trì Duệ ko biết trông thấy đồ vật gi, bỗng nhiên nhảy mỉm cười, “Không cho tới nấc bại chứ, cậu Chu.”
Ý toan lúc đầu của Trình Tố là cho tới cảnh cáo, ko cần thiệt sự ham muốn làm cái gi Chu Hoành, thấy y bị giậm dọa trở nên loại loại tiết hạnh này, trong trái tim cũng đã mất tức giận rộng lớn nửa.

Anh kéo người về, thẳng ném qua quýt góc tường Sảnh thượng, ko rằng gì trở lại lầu.

Trì Duệ bám theo sau, rằng một câu trêu trêu chọc cô bé hot girl mạng vẫn ngồi xổm kề bên tuy nhiên run rẩy bựa bật: “Tìm mang đến nó loại quần tinh khiết tuy nhiên thay cho cút.”
“…”
Trở lại xe pháo nhì người ko tức khắc tách cút.

Trì Duệ ném điếu dung dịch mang đến Trình Tố, cả nhì đều bú rồi, Trì Duệ mới mẻ phanh miệng: “Là cô bé xíu giảng đề?”
Trình Tố ko rằng gì.

Trì Duệ đang được hiểu, anh tao nhìn ra bên ngoài hành lang cửa số, rất mất thời gian sau mới mẻ rằng một câu: “Cô ấy ko cần người công cộng đàng với tất cả chúng ta.”
“Anh biết.” Trình Tố rằng.

Trình Tố còn hiểu rộng lớn ai không còn, cũng biết rất rõ ràng bản thân đang khiến những gì.

Một cô nàng vốn liếng giản dị và đơn giản khéo, lại chính vì chuyện của tôi tuy nhiên liên tục bị liên lụy bám nhập, thậm chí là tối ni suýt chút nữa đang được xẩy ra chuyện.


Nhớ cho tới bao nhiêu vệt ngày tiết bên trên lòng bàn tay cô, một chút ít Trình Tố cũng ko chịu đựng đựng được.

Sau bại ko rằng gì nữa, chỉ với lại sương dung dịch tràn ngập nhập xe pháo.

Cho cho tới Lúc một giờ đồng hồ lời nhắn vang lên phá vỡ áp lực đè nén.

Là Lộ Tri Nghi gửi.

[Thầy Trình, thầy ngủ rồi ạ?]
Trình Tố nhìn thời hạn, đang được 12 giờ tối.

Anh dụi dung dịch lá ném thanh lịch một phía, đẩy cửa ngõ xe pháo trở lại, dứt khoát gọi điện thoại cảm ứng mang đến cô.

-
Sau Lúc Lộ Tri Nghi về ngôi nhà không hiểu biết nhiều sao cứ cảm nhận thấy không yên tâm.

Đó là một trong những loại trực quan rất rất kì quái, rõ rệt đang được tin cậy ngồi nhập ngôi nhà, tuy nhiên trong trái tim trước sau đều ko yên ổn ổn định được.

Cô xay bản thân tắm cọ vì chưng nước giá buốt, ở lên chóng, nhìn chống đối lập là không gian đen thui tù quáng gà, sự hoảng loàn trong trái tim càng đậm.

Vất vả lắm mới mẻ thiếp cút được vài ba phút, lại bị cơn ác mơ thực hiện mang đến thức tỉnh.

Lộ Tri Nghi chảy những giọt mồ hôi tràn người, lại kéo bức mùng đi ra, đèn phía đối lập vẫn ko phanh.

Không nhịn được lấy điện thoại cảm ứng gửi tin nhắn nhắn bại mang đến Trình Tố, nào ngờ anh lại thẳng gọi điện thoại cảm ứng lại.

“Sao vẫn tồn tại ko ngủ?”
Nghe được tiếng nói của anh ấy, Lộ Tri Nghi điềm đạm rất nhiều, cô hỏi: “Thầy ko ở trong nhà ạ?”
“Ừ, ra bên ngoài ăn một chút ít với chúng ta.” Âm sắc Trình Tố thiên trầm, rất rất nữ tính, nghe tuy nhiên an lòng.

Lộ Tri Nghi thở phào thoải mái, vốn liếng không thích rằng, vẫn nhịn ko được.

“Thế… Lúc thầy về cẩn trọng chút nhé.”
Trình Tố ko hiểu: “Sao vậy?”
“Em vừa phải mơ thấy một niềm mơ ước, mơ thấy…” Lộ Tri Nghi đem chút quan ngại ngùng, tuy nhiên Lúc đương đầu với những người bản thân nhằm ý, mặc dù là kĩ năng 1 phần chục ngàn, cô cũng không thích nó xẩy ra.

Cho nên chẳng e đơn giản mê tín dị đoan, Lộ Tri Nghi vẫn ham muốn rằng không còn về niềm mơ ước đó: “Em mơ thấy thầy bị một đám người xấu xa phục kích nhập ngõ nhỏ, còn bị thương…”
Trình Tố ko nhịn được nhảy mỉm cười.

“Mơ ngược lại với đời thiệt.”
“Nhưng để ý tin cậy luôn luôn chất lượng tốt rộng lớn.” Lộ Tri Nghi nhỏ giọng phản chưng.

Im lặng một thời gian.

“Được.” Giọng Trình Tố khá khàn đồng ý với cô nàng nhỏ: “Tôi tiếp tục để ý.”
Cuộc hội thoại tức thời trống trải trống rỗng, tuồng như không thể chủ đề gì nữa.

Thật đi ra Lộ Tri Nghi vẫn tồn tại yếu tố ko có được đáp án, tuy nhiên qua quýt trường hợp khi bại, chất vấn lại cứ dường như như khá cố ý.

Cô bởi dự vài ba giây, khẽ thở nhiều năm trong trái tim, ra quyết định mang đến qua quýt.

“Ngủ ngon, ko làm phiền thầy nữa.”
Trình Tố cũng ừ một giờ đồng hồ.

Lộ Tri Nghi đang được toan cụp điện thoại cảm ứng, tuy nhiên địa hình vừa phải tách ngoài tai, cô lại nghe thấy tuồng như người con trai nọ rằng câu bảo cô cút ngủ sớm một chút ít.

Xem thêm: khúc tiểu thư và cố tiểu thư

Loáng thông thoáng, còn gọi thương hiệu cô.

Cơ thể của Lộ Tri Nghi đình trệ.

Trong bóng tối, hoàn toàn có thể là e nghe ko rõ ràng, cũng e bản thân nghe sai sót, nên cô hoảng loàn nhấn nhập loa, ngừng thở tuy nhiên chất vấn anh: “Thầy… vừa phải gọi em là gì?”
Đầu thừng mặt mày bại, người con trai khẽ hạ giọng, ngừng một chút ít, nhức lòng tuy nhiên nữ tính tái diễn một phen nữa:
“… Tri Nghi.”
- -------------------.