ông xã cầm thú không đáng tin

Chương 31: Kế hoạch

Phó Thần Thương nhằm đem đến chúng ta hiểu nhầm, lên đường luôn luôn ko thèm lý giải.
Buổi tối húp khá nhiều, đầu với cảm hứng khá khí nhức nhối, oi bức kéo phanh áo sơ-mi, đem đến cà vạt xốc xếch. Đi thoát khỏi chống, đứng trước hành lang cửa số điểm hiên chạy dọc hứng bão táp tối thổi vào trong 1 lát mới nhất khá rộng lớn chút.
"Evan......"
Giọng trình bày thân thuộc đàng sau khiến cho sinh sống sống lưng vốn liếng dĩ đã và đang được buông lỏng của Phó Thần Thương chợt cứng ngắc.
Chỉ nhờ vào một bóng sống lưng mơ hồ nước tuy nhiên rất có thể nhận định và đánh giá là anh, có lẽ rằng cũng chỉ mất cô thôi!
Xoay người, vẫn chính là khuôn mặt xinh tuyệt đẹp trần nhập trí lưu giữ, chẳng qua chuyện, thời điểm hiện nay cô đang được người sử dụng khung người hứng lấy Sở Mạch vẫn húp cho tới say như bị tiêu diệt, làn tóc nhiều năm đen giòn nhánh khá rối, nom dường như khá nhếch nhác, tuy nhiên cũng ko tác động cho tới vẻ đẹp mắt động lòng người của cô ý một chút nào.
Sở Mạch cũng phân phát xuất hiện anh, nở nụ mỉm cười tựa như siêu hạnh phúc, ngay lập tức tiếp sau đó bên dưới góc nhìn gần như là chuẩn bị cháy lên ngọn lửa của Phó Thần Thương xoay cằm của Tô Hội Lê, khiêu khích tuy nhiên thơm xuống.
Mà Tô Hội Lê...... Cũng ko hề cự tuyệt.
Hai tay của Phó Thần Thương bắt chặt lại rồi buông rời khỏi ngay lập tức, tiếp sau đó trong tim đôi mắt vẫn chính là vẻ ko hề bận tâm.
"Ông xã em sai rồi, ông xã em không đủ can đảm nữa, ông xã em sai rồi, ông xã em không đủ can đảm nữa đâu......" Tiếng chuông điện thoại cảm ứng bị nghiền buộc sao chép lại nói riêng cho tới Tống An Cửu đánh tan sự im thin thít.
Mỗi phen giờ chuông thực hiện rời khỏi vẻ xứng đáng thương nhận sai vang lên luôn luôn rất có thể khiến cho Phó Thần Thương thoải mái ý thức.
"A lô?" Phó Thần Thương nhận điện thoại cảm ứng.
"Bao giờ anh về?" Tống An Cửu với chút tất tả vàng căn vặn.
"Làm sao?"
"Em đặc biệt lưu giữ anh!"
"Là lưu giữ anh hay muốn ăn khuya?" Phó Thần Thương khẽ nhếch môi, trong cả chủ yếu bạn dạng đằm thắm anh cũng ko phân phát xuất hiện, lại thực hiện cho tới Tô Hội Lê trông thấy tuy nhiên sắc mặt mũi White bệch.
Mỗi ngày đêm hôm Lúc về căn nhà anh đều đem theo đòi thật nhiều thức tiêu hóa, nếu mà cô biểu thị chất lượng thì tiếp tục khao cô, biểu thị ko chất lượng thì tiếp tục nên nom anh ăn 1 mình.
"Đương nhiên là lưu giữ anh rồi." Tống An Cửu trình bày như đinh đóng góp cột.
"Nói lời nói thiệt lòng."
"Nhớ anh muốn làm ăn khuya!"
"Nói thiệt."
"Ăn khuya......"
Phó Thần Thương nhảy mỉm cười, "Đã kết đôn đốc, một lúc nữa tiếp tục về."
"Một lát là bao lâu vậy?" Tống An Cửu nhiều năm giọng căn vặn.
Hơi ngạc nhiên vì thế tối ni sư dường như bám người, có lẽ rằng là quá đói rồi, Phó Thần Thương không tồn tại tâm trí nhiều, "20"."
Bên ê Sở Mạch đang được biểu diễn cảnh thân thiết nhằm kích ứng anh, tuy nhiên Phó Thần Thương lại như đang thấy người xa thẳm kỳ lạ, chỉ nhằm ý rỉ tai điện thoại cảm ứng, đôi mắt nom trực tiếp trải qua người chúng ta.
Sở Mạch khẽ mỉm cười giễu cợt, "Thấy không? Đây đó là người nam nhi tuy nhiên em yêu!"
Tô Hội Lê gặm môi ko trình bày.
"Đau lòng sao? Thế tuy nhiên anh tớ ko hề cực khổ sở một chút nào vì thế mất mặt lên đường em! Nghe trình bày vừa vặn chia ly với em thì vẫn hạnh phúc với những người mới nhất cưới tất tả vàng ê rồi, cuộc điện thoại cảm ứng vừa vặn rồi......"
"Đừng trình bày nữa!" Tô Hội Lê mất mặt kiểm soát hạn chế đứt lời nói trình bày của anh ý tớ.
"Anh chỉ muốn em nom nhận rõ rệt sự thật!"
"Nhận rõ rệt thì ra sao? Cho mặc dù anh ấy ko yêu thương tôi, thì tôi cũng sẽ không còn yêu thương anh!"
Đáy đôi mắt Sở Mạch đẫy vẻ âm ngoan ngoãn.
*
Tìm cơ hội nhiều ngày như thế, tối ni, sau cuối Tống An Cửu cũng sẵn sàng khai hỏa phân phát súng trước tiên.
Bên cạnh tay cô nhằm một chén canh đỗ xanh, vùi đầu viết lách bài xích luyện, thiệt rời khỏi thì tâm tư nguyện vọng của cô ý trọn vẹn ko ở trên đây, vẫn luôn luôn dấm dúi nhằm ý thời hạn bên trên đồng hồ thời trang treo tay.
20", từ xưa đến giờ Phó Thần Thương thường rất trúng giờ.
Mười lăm phút sau, Tống An Cửu đặc biệt với kỹ xảo thực hiện rời khỏi vẻ ko cẩn trọng giơ tay lên tiến công sụp đổ chén canh đỗ xanh, toàn cỗ chén canh đỗ xanh đều hất lên bên trên váy của Ngải Hinh.
Ngải Hinh kinh hoảng luýnh quýnh kêu khẽ một giờ, Tống An Cửu không ngừng nghỉ trình bày nài lỗi tiếp sau đó đẩy cô ấy nhập chống tắm, dối trá tiếp tục lần ăn mặc quần áo tắm cọ hùn cô ấy, thiệt rời khỏi thì len lút vết toàn bộ ăn mặc quần áo cô ấy thay cho rời khỏi lên đường, cả chống tắm trong cả loại khăn lông cũng ko khắc ghi.
Sau sau khi làm xong những việc này, Tống An Cửu Cầm máy hình họa thời thượng Single Lens Reflex mượn được kể từ vị trí Thẩm Hoán Na lên, kéo công tắc nguồn mối cung cấp năng lượng điện, trốn lên đường.
Quả nhiên, cũng ko lâu lắm, cô nghe thấy giờ mô tơ xe cộ khá, tiếp sau đó là giờ bước đi ngày càng ngay sát.
Cho cho tới giờ đây Phó Thần Thương cũng ko lúc nào với thói thân quen đem theo đòi chiếc chìa khóa, tiếp sau đó anh nhấn chuông cửa ngõ, cô vờ vịt không tồn tại ở trên đây ko lên đường Open, Ngải Hinh biết thời điểm hiện nay người nhấn chuông cửa  nhất tấp tểnh là Phó Thần Thương, nếu mà cô ấy ham muốn hấp dẫn anh, thì trên đây thực sự thời cơ chất lượng ngàn năm một thuở, vì thế mặc dầu không tồn tại ăn mặc quần áo đem, cô ấy cũng tiếp tục tương nối tiếp tựu nối tiếp tuy nhiên rời khỏi Open, tiếp sau đó thì tiếp tục lửa ngay sát rơm......
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn