lục thiếu phàm, em yêu anh

                                    
                                              

Cuộc sinh sống quân nhân buồn tẻ của Lục Thiếu Phàm đột nhiên trở thành mức độ sinh sống rộng lớn nhờ người phu nhân yêu thương, đám quân nhân quánh chủng tinh nhanh vì thế anh giảng dạy cũng cảm kích thâm thúy người chị dâu thương hiệu Mẫn Nhu, cũng hiểu rõ sâu xa thâm thúy loại gọi là kể từ cứng gửi thanh lịch mượt.

Ở Sảnh hướng dẫn leo núi, những bóng người thời gian nhanh nhẹn đối lập với vách đá chân nhảy lên, nhì tay dính vào những mỏm đá thô nhô rời khỏi, đúng là nét vượt lên nóc băng tường.

Bạn đang xem: lục thiếu phàm, em yêu anh

Phía bên dưới bên trên mặt mũi khu đất, color áo ngụy trang triệu tập lại một vị trí, ngóng giảng dạy viên gọi"Người nối tiếp tiếp", tiếp sau đó ngay lập tức quay quồng chạy về phía vách đá dựng đứng, bọn họ kiểu như như các con cái mãnh hổ cường tráng vô thời gian vẹn toàn thủy, một vừa hai phải thời gian nhanh nhẹn một vừa hai phải dứt khoát, người bên phía ngoài vô cùng ko thực hiện được.

Phía sát bên vách đá, bóng người cao to tướng đứng trực tiếp bên dưới ánh mặt mũi trời, ngũ quan lại khía cạnh sáng sủa bừng, người đang được đứng vị trí số 1 lật qua chuyện trượt kể từ bên trên cây cột xuống, đầu ngón tay nhỏ gọn của Lục Thiếu Phàm nhấn xuống đồng hồ đeo tay bấm giờ.

"Người tiếp theo"

Giọng thưa to tướng rõ rệt nghiêm ngặt tự khắc của những người này khiến cho đám quân lính ở bên dưới lén mỉm cười âm thầm, bọn họ ghi nhớ tối qua chuyện vị giảng dạy viên này còn người sử dụng tiếng nói như con cái chiên nhỏ rất là nữ tính, được rồi, chúng ta quá nhận là chúng ta vô sỉ, lén cút nghe lén, tuy nhiên chúng ta ko thực hiện do thám thì có lẽ ai làm?

Ánh đôi mắt sắc bén của Lục Thiếu Phàm hòn đảo qua chuyện bao nhiêu khuôn mặt ngăm đen sì đang được mỉm cười gian ngoan, anh khẽ nhíu mi, bên dưới sinh sống mũi song môi cong lên khiến cho cho những người tao dựng cả tóc gáy, song giầy black color chậm rì rì rãi bước tiến.

"Có chuyện gì sướng sao, thổ lộ mang lại tôi nghe coi, hã?"

Xem thêm: tôi chỉ thích khuôn mặt của em

Bị góc nhìn lạnh giá của Lục Thiếu Phàm coi chằm chằm cho tới không hề vị trí nhằm trốn, đám quân lính ngay lập tức trực tiếp sống lưng, mặt mũi trầm trồ tráng lệ, chỉ mất nhì tay nhằm mặt mũi đùi mới nhất bật mí tâm lý thời điểm hiện tại của mình, chúng ta tương tự như đái cô nương không dễ chịu lưu giữ lấy đoạn ống quần, lòng âm thầm kêu rên.

Tối qua chuyện bị phát hiện, vị giảng dạy viên này ham muốn báo thù oán riêng rẽ, chiều ni ko biết với về được ko.

Nụ mỉm cười bên trên mặt mũi Lục Thiếu Phàm thu lại, khuôn mặt căng cứng, góc nhìn lạnh lẽo cho tới thấu xương tương tự lưỡi dao phun cho tới đám quân lính tự động cầu nhiều phúc. Sau khoảng tầm thời hạn giảng dạy nghiêm ngặt minh, ai ai cũng lưu giữ khung hình băng, khuôn mặt trầm trồ tráng lệ luôn luôn thiên về trước, tuy rằng vậy trái khoáy tim vô ngực lại đập loàn, phía trên ko nên là rung rinh động tình thương yêu tuy nhiên là dự cảm lo sợ hãi.

"Nếu tôi ghi nhớ ko lầm, chiều ni quý khách nên đem tăng 20kg trong những khi chạy đích thị không?"

Xem thêm: truyện bách hợp full

Lục Thiếu Phàm mỉm cười cho tới gió máy xuân ấm cúng, tuy nhiên đám thủ hạ lại thấy như ngày đông rét lạnh lẽo vô mon chục nhì, toàn thân tráng khiếu nại đột nhiên chốc run rẩy lên, ánh mặt mũi trời phát sáng rực, các giọt mồ hôi kể từ bên trên trán rơi xuống phần cổ áo cũng không đủ can đảm sử dụng tay lao.

"Báo cáo giảng dạy viên, anh ko được luật lệ tận dụng việc công trả thù oán riêng!"

Rốt cuộc với kẻ ko hãi bị tiêu diệt bước thoát khỏi mặt hàng thưa, thay đổi thiệt thâm thúy, nổi xung với vị giảng dạy viên, mặt mũi trầm trồ bất mãn. Lục Thiếu Phàm khẽ mỉm mỉm cười, đôi mắt phanh to tướng, từng mũi dao sắc bén như ham muốn đem ngờ vực vấn của đám quân lính trở thành tro tàn.